bài viết




Nhật ký ghi chậm - Tháng Mười Hai Tháng Giêng

--- Trịnh Công Sơn ---


* Tháng mười hai mở cửa một phòng tranh.
Một hành lang dẫn vào khách sạn phút chốc bỗng đổi đời, hoá thân, hoá kiếp.
Bắt đầu bằng những panneaux quét sơn trắng được dựng lên, che dần những khoảng trống trần truồng. Thu hẹp ở quãng này, thư giãn một chút ở phía kia.
Thế rồi những bức tranh được treo lên, che khuất, lấp đầy những vết sẹo của gỗ, những đường sơn quét vụng về của những mảng panneaux trắng.
Hành lang không còn là hành lang. Phút trước còn của một đời tục lụy vào ăn vào ngủ. Phút sau đã là chốn tạm trú của tinh thần.
Bữa tiệc đời trông ra như nhẹ nhõm nhưng đã cuốn đi một phần không nhỏ sinh lực của người mở tiệc.
Cái hành lang ấy có phần nào làm ta nghĩ đến khuôn mặt của kép hề, của một cô đào hát khi bước vào sàn diễn.

* Đời sống của phòng tranh ấy không dài. Phòng tranh đi qua một mùa Giáng Sinh và khép lại ở đêm giao thừa của một năm mới.
Đầu năm những bức tranh được gỡ xuống.
Có những bức tranh theo chân ngườI lạ làm một cuộc viễn hành xa xứ.
Có bức lại theo chân khách, sau một cuộc gá nghĩa, về làm bầu bạn ở một nơi nào đó trong thành phố này.
Những bức còn lại trở về chốn cũ.
Những panneaux trắng chỉ còn là panneaux, trơ ra một nỗI buồn vắng lặng.
Rồi panneaux cũng được dỡ ra, xếp lạI, thu gọn phận mình trong một góc tối của phòng kho.
Cái hành lang đã trở lại làm thân hành lang.
Nơi đây đã từng có một cuộc chơi trang nhã và hành lang kia sẽ không còn giữ lại một điều gì trong trí nhớ của mình.
Cũng như những panneaux sẽ xoá đi trong ký ức của mình những phúc giây ngắn ngủi của ngày hội.
Tôi không trở lại phòng tranh cũ. Không chứng kiến buổi tiệc tàn. Nhưng tôi vừa biết được có một cô gái giữ hộ phòng tranh cũng ra đi.
Một cuộc chơi đã mở ra và khép lại.
Cũng như thế, một cuộc đời khi đã mở ra sẽ có lúc khép lại. Đừng buồn.

* Tháng Giêng ra phố.
Có những quãng đường đầy lá vàng. Những đoạn đường khác thì hoa phượng vàng như lót thảm.
Tự nhiên nhớ câu hát của mình: “Sàigon mùa xuân còn thoáng lá vàng bay… Mặt đường bình yên nằm ngoan như con suối. Kết hoa vàng cho lộng lẫy đời…”
Ghé vào khách sạn Bông Sen thăm ngườI bạn ở xa về. Nhân viên phục vụ ở phòng ăn mừng rỡ hỏi thăm. Ba năm rồi còn gì.
Cô Hương phục vụ bàn hỏi: “Vừa rời em của anh có triển lãm tranh phải không?”
Đời sống có những nhầm lẫn trẻ thơ, không nên giận dỗi.
Nó như thế này: TRỊNH CUNG, ĐỖ QUANG EM, TRỊNH CÔNG SƠN
Triển lãm tranh sơn dầu
Có người đi qua đọc vội hàng chữ ở banderole và vô tình để quên dấu phẩy sau chữ QUANG nên mới ra nông nỗi ấy.
Tôi hỏi thăm cô Hương về một người không thấy mặt trong phòng ăn. Mọi người đồng loạt trả lời: “Anh Tài chết cách đây hơn một năm rồi.”
Một năm rồi, còn bao nhiêu ngườI quen đã chết mà tôi không biết được?
Anh Tài là một người đã lớn tuổi nhưng rất thích hát sau vài ly rượu mời. Hình như nhà văn Nguyễn Quang sáng, Nguyễn Duy, Nguyễn Trung… cũng chưa biết tin này.
Có lẽ phải biết cách sắp xếp để thường lui tới những nơi chốn cũ. Khi ân hận thì mọi chuyện đã qua. Trong mỗi giờ phút đầy rủi may của đời sống, con người sẵn sàng chực bỏ nhau đi nào ai ngờ trước được.
Dẫu sau, một cuộc đời khi đã mở ra sẽ có lúc khép lại. Đừng buồn.

* Tháng Giêng Tây có trong không khí chút se lạnh lúc chiều hôm. Loáng thoáng đâu đó cái dáng dấp mong manh của một mùa Tết sắp đến.
Một cuối năm âm lịch sắp đóng lại để mở ra một tháng Giêng là tháng ăn chơi mới.
Những phòng tranh của tháng Mười Hai đã đóng lại để mở ra những phòng tranh khác.
Những sân khấu đã mở ra khép lại hàng đêm, chập chùng như cánh bướm, không kịp để dấu vội một nỗi buồn.
Những cuộc đời đã mở ra, khép lạI và còn mở ra mãi mãi…
Có chút hờn giận gì không trên những khoảng khắc trần trụi của mỗi đời sống, của mỗi căn nhà.



nguồn: Hội Ngộ Quán
  Trịnh Công Sơn:
> bài hát
> bài viết
> hình ảnh
> phỏng vấn
> bút tích
> dòng thời gian

Những người mến mộ:
> những kỷ niệm
> bài viết
> tưởng niệm
> tin tức
> sách
> lưu bút

Khánh Ly


Phố Xưa


- 20 bài mới nhất



Một hình ảnh ngẫu nhiên:






Gia Sư: Gia Đình + Sinh Viên
 
Address: www.SuuTap.com/TrinhCongSon - Collection: Hoang Truc Ly - Design & script: Sony Ho