tin tức




Viết bên mộ Trịnh chiều cuối năm

--- Báo Lao Động ---


Tôi là một người thực sự mê nhạc Trịnh. Mê nhạc Trịnh nhưng không thuộc nhạc Trịnh cho đến đầu đến đũa. Nhạc Trịnh chỉ cảm được chứ không hiểu hết được. Mà tại sao phải hiểu? Chỉ cảm thôi là đủ vốn đi hết quãng đường còn lại với nhạc Trịnh rồi!

Bây giờ tôi mới biết là có nhiều người mê nhạc Trịnh đến lạ lùng và tất nhiên hơn tôi. Bởi họ hát nhạc Trịnh hay hơn. Nhạc Trịnh không phải chỉ có giọng hát hay là hát được. Nếu người đó không sống tâm linh, không có một rung cảm thâm trầm và chan chứa, day dứt như Trịnh thì chưa thể hát nhạc Trịnh. Người ta đã gặp một hội chứng nhạc Trịnh. Ăn ở quán ăn có bóng dáng Trịnh xưa. Uống cà phê ở nơi nào có nhạc Trịnh. Người ta nhắn tin bằng điện thọai cho nhau, giận hờn và yêu thương nhau bằng ca từ của Trịnh. Người ta mượn Trịnh, nhờ Trịnh nói giùm những điều mà họ chưa tìm ra cách nói. Tôi dám chắc một điều nhiều người còn nằm mơ thấy Trịnh. Đôi kính trắng bất ly thân. Cây đàn ghita thùng. Một giọng Huế. Và lời ca lồng lộng yêu thương...

Tôi không được quen biết nhiều với Trịnh Công Sơn. Nhưng tự nhiên chiều năm hôm nay, chẳng biết duyên cớ gì lại nghĩ về nhạc Trịnh đến quạnh buồn. Và tôi đã dành buổi chiều cuối năm để đến thăm mộ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn sau bao lần đi hụt. Và bây giờ tôi đang ở bên mộ Trịnh.

Đã rất lâu, dễ đến 15 năm tôi không hút thuốc. Nhưng hôm nay tôi đốt một điếu thuốc mời anh. Và tôi thắp nhang. Nhang của tôi cháy bên cạnh những nén nhang tưởng chừng không bao giờ vắng nơi đây. Những đóa hoa tôi đặt lên mộ anh chỉ là nhỏ bé bên những vạt hoa chưa bao giờ tàn phai nơi đây. Và tôi nhìn bức tượng anh vẫn đau đáu buồn trong "mây che trên đầu và nắng trên vai".

Anh chọn nơi đây yên nghỉ để được mãi mãi bên cạnh nơi yên nghỉ của mẹ anh. Mộ anh chan hòa trong thiên nhiên và có người bảo sinh thời Trịnh là người của thiên nhiên. Đến thăm mộ anh lúc vắng vẻ mà tôi gặp ở đây tất cả tình thương của gia đình anh, sự chia sẻ của bạn bè anh, sự ngưỡng mộ của người yêu nhạc Trịnh. Người ta bảo ở đây trước kia có những viên sỏi trắng lớn và người ta viết lên đó những dòng chữ gửi về cho anh. Người ta còn bảo có những cô bé đến đây hát và trò chuyện cùng anh. Tất nhiên có cả những cô bé đến một mình...

Chiều cuối năm, tôi đến đây chia sẻ với anh tin vui. Anh - nhạc sĩ Trịnh Công Sơn - vừa được giải thưởng âm nhạc vì hòa bình thế giới (World Peace Music Awards - WPMA). Anh là nhạc sĩ VN duy nhất và cũng là nhạc sĩ đã qua đời duy nhất nhận được giải này.

Nữ ca sĩ Mỹ Joan Baez đã ví anh là "Bob Dylan Vietnam". Không hiểu sao tôi nghĩ rằng sự khen tặng cùng giải thưởng WPMA ấy có thể phải được khắc lên bia đá mộ anh - một sự bổ sung tuy có muộn màng nhưng chắc là cần thiết trên những dòng tiểu sử của anh vốn đã khắc ghi trong lòng người hâm mộ. Ở nơi vĩnh hằng nào đó trong chiều cuối năm nay, anh hãy vui vì điều này, anh nhé!



nguồn: Giaidieu.net
  Trịnh Công Sơn:
> bài hát
> bài viết
> hình ảnh
> phỏng vấn
> bút tích
> dòng thời gian

Những người mến mộ:
> những kỷ niệm
> bài viết
> tưởng niệm
> tin tức
> sách
> lưu bút

Khánh Ly


Phố Xưa


- 20 bài mới nhất



Một hình ảnh ngẫu nhiên:






Gia Sư: Gia Đình + Sinh Viên
 
Address: www.SuuTap.com/TrinhCongSon - Collection: Hoang Truc Ly - Design & script: Sony Ho