tưởng niệm




Vĩnh Biệt Đời Về Cõi Thênh Thang

--- Nguyễn Trọng Tạo ---


Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi!
Để gió cuốn đi!...


Đấy là một câu hát rất Trịnh Công Sơn. Con người cần có một tấm lòng, một tấm lòng bao dung, nhân hậu, nồng ấm để sống với cuộc đời và không vì sự hàm ơn. Vâng, trong suốt cuộc đời mình, Trịnh Công Sơn đã sống đúng như thế, anh dâng cả tình yêu cho cuộc đời - trong sáng tạo và trong đời sống thường nhật. Nhưng dù Trịnh Công Sơn đã khép lại số phận mình trên địa đàng về cõi thiên thu thì linh hồn anh vẫn mãi mãi đi về với cuộc đời này trong nhạc, trong thơ, trong tranh mà hơn nửa thế kỷ qua anh đã từng dâng hiến. Gió không cuốn anh đi. Gió thổi anh trở lại với cuộc đời này.
Không hiểu vì sao mỗi khi nhớ về anh, tôi lại nhớ hai câu thơ của thi sĩ X.Êxênin viết cho người tình yêu dấu: "Người ta chiều em đến sờn mòn. Người ta yêu em đến nhàu nát". Mấy thế hệ đã yêu anh và chiều anh như yêu chiều người tình của họ. Bởi anh đã mang tới cho họ tình yêu, niềm chia sẻ và sự hướng thượng. Còn anh vẫn giản dị và cao sang với nụ cười lộ chiếc răng khểnh thật dễ thương bên đời.
Trịnh Công Sơn thân xác mong manh, mang trong mình một trái tim khổng lồ nặng trĩu ưu tư. Anh như khác với người thường bởi anh có đôi cánh tin yêu cuộc đời, đôi cánh mọc ra từ trái tim người nghệ sĩ tài hoa bay qua vùng tuyệt vọng sâu thẳm của con người. Và vì thế anh là một thần tượng của tuổi trẻ. Tôi mãi mãi tin rằng chiếc áo măng-tô cũ sờn của anh trong một đêm hát đã được các bạn trẻ hâm mộ cuồng nhiệt xé ra làm trăm mảnh thuở xa xưa, giờ đây vẫn còn thơm thảo kỷ niệm xanh trong đáy va li của những người bạc tóc.
Từ nay, tôi không còn nghe giọng Huế dịu dàng của anh ở đầu kia điện thoại, hay trong những cuộc hội ngộ bạn bè. Tôi bấm số máy của anh, chỉ còn nghe tiếng vọng của trời xanh.
Từ nay, không còn ai ngồi chờ những bài hát mới của anh. Họ nghe lại anh. Họ hát lại anh. Họ nhìn anh ôm đàn, cầm cọ, hay nâng ly rượu trong bàn tay tháp bút mảnh khảnh trên các cuốn phim còn lưu lại chốn trần gian.
Vẫn biết phận người hữu hạn. Những ngày trong đời anh đã sống đến kiệt cùng. Anh như muốn níu giữ lại thời gian. Và giờ đây chỉ còn lại linh hồn anh luôn hiện hữu. Đấy là âm nhạc của anh không bao giờ ngưng nghỉ, nó như khe suối sông hồ dào dạt vỗ về thế giới thênh thang.
Ôi, số phận trớ trêu. Anh nói: "Sơn là một người bạn. Đôi khi Sơn là một người tình". Hàng triệu người yêu anh, vậy mà giờ đây anh lặng lẽ độc thân trở về với Mẹ.
Nhưng dù đã xa cõi đời này, anh vẫn tiếp tục có những người yêu mới. Người ta sẽ còn yêu anh, còn hát anh, còn kể mãi về anh dù anh đã vĩnh viễn đi về cõi thênh thang.



nguồn: Trịnh Công Sơn - Một người thơ ca - Một cõi đi về
  Trịnh Công Sơn:
> bài hát
> bài viết
> hình ảnh
> phỏng vấn
> bút tích
> dòng thời gian

Những người mến mộ:
> những kỷ niệm
> bài viết
> tưởng niệm
> tin tức
> sách
> lưu bút

Khánh Ly


Phố Xưa


- 20 bài mới nhất



Một hình ảnh ngẫu nhiên:






Gia Sư: Gia Đình + Sinh Viên
 
Address: www.SuuTap.com/TrinhCongSon - Collection: Hoang Truc Ly - Design & script: Sony Ho