tưởng niệm
Khóc một người
--- Di Hài ---
Anh ngủ say trong bài ca "Tình nhớ" Anh đã về với cõi mộng bình yên Anh đi rồi, sỏi đá khóc ưu phiền Lòng giận dỗi trách hờn, người sám hối
Tên anh đó vẫn muôn đời sáng chói Trong lòng người "Biển nhớ" sóng cuồng reo "Cánh vạc bay" cả sông núi nhìn theo Mây lấp lánh giọt mưa sầu ly biệt
Hạt bụi nào, anh vào đời hoá kiếp Giữa tim người anh để dấu tình ca Giữa tim người bao nỗi nhớ thiết tha Anh bỏ lại, anh tìm về "Cát bụi"
Anh đã nhớ, nhớ lời "Thiên thu gọi" Anh ra đi cho "Cỏ xót xa đưa" Ðôi mắt khép như "Rừng xưa đã khép" Trái tim anh ấp ủ "Ðoá vô thường"
"Sẽ còn ai" nối tiếp khúc yêu thương ! Như anh viết, trong tình ca bất tử Những lời nhạc, như dòng thơ quyến rũ Quyện hồn người vạn kiếp vượt thời gian
Anh nằm xuống, trong muôn ngàn tiếc nhớ "Phúc âm buồn" rạn vỡ mảnh hồn thương Bầu trời xanh nghi ngút khói trầm hương Khóc quê mẹ một giòng sông đã mất
|
nguồn: www.saomai.org
|