tưởng niệm




Xem Richard Fuller hát: Như con chim ngứa cổ hót chơi

--- Lam Linh ---


Phòng trà ATB đêm 3-10-2008, những đôi mắt ánh lên vẻ hiếu kỳ khi Richard Fuller bước ra sân khấu trong điệu bộ của một ông giáo. Thì ông là ông giáo thật chứ còn gì (Richard dạy tiếng Anh tại một số trung tâm và trường học quốc tế ở TP.HCM).

Richard cất tiếng, bằng thứ tiếng Việt mang âm sắc lờ lợ của một người nước ngoài nói tiếng Việt. Những dấu hỏi, ngã được ông phát âm khá tốt, còn dấu huyền với dấu sắc đôi khi còn lẫn vào nhau. "Ông giáo" có chút bẽn lẽn, xíu rụt rè khi nói về tình yêu nhạc Trịnh, cung cấp đôi ba thông tin về mình.

Nghệ sĩ Thế Vinh trao cây guitar cho Richard. Và, thật bất ngờ, ông đã làm khán phòng vỡ òa với... một ca khúc không phải nhạc Trịnh: Dậy mà đi! Phía dưới khán giả có tiếng nói: "Y như một sinh viên VN xuống đường ấy". Thử nhắm mắt lại, không nhìn "ông Mỹ" kia, chỉ để nghe tiếng đàn khá điêu luyện hòa quyện cùng tiếng hát và tiếng vỗ tay, hát theo của khán giả bên dưới. Có cảm giác mình đang sống trong một đêm lửa trại bập bùng!

Nhưng Richard không chỉ như một sinh viên xuống đường (mà ông cũng từng xuống đường biểu tình chống cuộc chiến tranh của Mỹ tại VN đấy thôi). Ông hát Diễm xưa, Gia tài của mẹ, Người con gái Việt Nam da vàng, Một cõi đi về bằng tiếng Việt, tiếng Mỹ, tiếng Pháp xen kẽ với một ca khúc có giai điệu rất gần với dân ca Mỹ.

Xem Richard hát, dễ thấy dường như ông không hát mà "sống" với ca khúc và từng ca từ trong đó. Khi không ôm đàn, Richard có nhiều động tác hình thể rất duyên minh họa cho bài hát. Có lúc cảm động, có khi hài hước, tự nhiên mà đầy sinh động. Hát Diễm xưa, đến "ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau", ông chắp tay như nguyện cầu. Hát Một ngày mùa đông, ông lấy chiếc khăn tay ra: "Bài này buồn lắm, có ai bên dưới cần khăn không?" rồi lấy khăn buộc thành băngđô trên trán, hát xong lại lấy xuống, hóm hỉnh: "Cái khăn còn đây, không có ai khóc".

Ðặc biệt, với ca khúc được ông giới thiệu là bài hát rock đầu tiên của VN - Không của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9, Richard đã làm cả khán phòng bật cười sảng khoái bằng giọng điệu và cử chỉ hài hước. Miệng ông chúm lại: "Không, tôi không còn yêu em nữa, Tuyết ơi" và chỉ vào ca sĩ Ánh Tuyết; rồi vẫn điệu bộ như thế, ông đùa tiếp: "Không, tôi không còn yêu em nữa, các em ơi" trong khi tay chỉ xuống khán phòng làm khán phòng rộ lên tiếng cười.

Từ 19-11 đến 14-12, theo lời mời của Hội Việt kiều Pháp và Đức, Richard Fuller cùng nghệ sĩ Thế Vinh, ca sĩ Thủy Tiên sẽ trình diễn bảy đêm nhạc ở Pháp và Đức để gây quỹ giúp đỡ nạn nhân chất độc da cam ở VN.

Trông Richard trình diễn không thể không nghĩ về ông như nghĩ về một nghệ sĩ bẩm sinh. Cái chất nghệ sĩ (chứ không phải ca sĩ) trong ông dễ làm khán giả liên tưởng đến các nghệ sĩ đường phố ôm đàn hát say sưa trong ga tàu điện ngầm, hay các nghệ sĩ Mexico hát trong các quán bar giản dị ở một vùng xa xôi nào đó của nước Mỹ. Trong âm nhạc, Richard thoát hẳn vẻ chậm chạp, có phần mô phạm của một ông giáo (quần tây, áo sơmi bỏ vào quần, kính cận trắng lấp lóa).
Hát tiếng Việt, Richard chinh phục khán giả không phải bằng sự luyến láy ca từ mà bằng độ rung của cảm xúc thể hiện trong giọng hát hay và sự chính xác về mặt giai điệu của một ca sĩ hiểu rõ nhạc lý và tôn trọng nhạc lý. Dĩ nhiên, ông yêu tiếng Việt đã đành, yêu nhạc Trịnh là một điều rõ ràng nữa. Nhưng trên hết, người nghe vẫn muốn nghĩ về ông như một nghệ sĩ bẩm sinh - một nghệ sĩ mà ta bắt gặp đâu đó hằng ngày, thoải mái hát đùa cuộc đời như con chim ngứa cổ hót chơi...



nguồn: tuoitre.com.vn
  Trịnh Công Sơn:
> bài hát
> bài viết
> hình ảnh
> phỏng vấn
> bút tích
> dòng thời gian

Những người mến mộ:
> những kỷ niệm
> bài viết
> tưởng niệm
> tin tức
> sách
> lưu bút

Khánh Ly


Phố Xưa


- 20 bài mới nhất



Một hình ảnh ngẫu nhiên:






Gia Sư: Gia Đình + Sinh Viên
 
Address: www.SuuTap.com/TrinhCongSon - Collection: Hoang Truc Ly - Design & script: Sony Ho