tưởng niệm




Những Gì Còn Lại

--- Nguyệt Thư ---


Khi anh gọi em từ bên kia biển
để báo tin một người vừa nằm xuống
một người rất nhiều năm chúng ta không
từng quen biết
nhưng hình như vẫn thân thiết mỗi ngày
cùng với tiếng hót của một loài chim hiếm
một vì sao lẻ loi trên vòm trời vừa tắt lịm.

Khi anh gọi em từ bên kia biển
để hỏi em có buồn
với tin người nhạc sĩ trứ danh cùng cây đàn thùng
vừa ra đi vĩnh viễn
có chút hờn trong khi em nói chẳng buồn chi
mà anh nhất định cho chỉ là lời giận lẫy
khi đã rất lâu
lớp lớp người yêu nhau trẻ tuổi
từ những ngày tháng văn khoa
từ khi Huế - Sàigòn vang vọng mãi lời ca
của những khúc nhạc tình lộng lẫy
khi hầu như tất cả mọi người cùng in
dấu chân địa đàng trên từng mùa hạ trắng
dưới hàng cây ươm vàng những giọt nắng thủy tinh
có cơn mưa hồng gọi lời buồn thánh lung linh
gọi trở về một diễm xưa bên biển nhớ
gom giọt lệ thiên thu về tưới hoa vàng mấy độ
gọi tên bốn mùa tuổi mới lớn xanh xao
để ru ta ngậm ngùi giữa những giấc hỏa châu
giữa tiếng hát cất lên ru mặt trời yên ngủ.

Khi anh gọi em từ bên kia biển
tin người nhạc sĩ mong manh như tiếng
thở dài vừa tan biến
đâu đó trong em dù đã nhòa phai cùng năm tháng
vẫn còn dấu giận hờn
với một người con của Huế đã làm thinh
trên những hố hầm oan khiên
trên một Huế Mậu Thân
dập vùi đầy xác người vô tội.

Khi anh gọi em từ bên kia biển
cả thế hệ chúng ta tóc xanh vừa chớm bạc
có lẽ cùng với thời gian mỏi mòn
và quá nhiều cái chết
lòng lắng hơn để nhẹ đi lời phán xét
khi đã không đòi hỏi bất cứ một người nào khác
phải nhất thiết đứng về phía mình
khi chính kiến đã luôn luôn bất đồng
khi mọi sự gần như niềm tuyệt vọng
khi mọi người rồi như đá ngây ngô câm lặng
khi phải tự mỗi ngày chọn một niềm vui dè sẻn
và rốt cùng chỉ lặng lẽ nơi này tìm quên
trong men đắng
để từng ngày qua kêu lên lời uất nghẹn
biển sóng biển sóng đừng xô ta
đừng xô ta ngã dưới chân người ....


Khi anh gọi em một buổi chiều
tiếng kêu đầy xúc động
người nhạc sĩ tài hoa vừa ôm đàn đi khuất
người đã được mến yêu nhưng chọn đứng về bên kia
giới tuyến
thì em hiểu anh đã muốn
chúng ta chỉ nên góp lời cầu nguyện
đừng dựng thêm những “tòa án nhân dân”
hãy nhìn bằng con mắt hư không
đường vừa qua vật vã
cát bụi mệt nhoài
còn ai với ai
đang nhìn nhau bỡ ngỡ
hãy ngồi lại đi
bới tìm từng vết xe lăn đổ
những vết lăn trầm vẫn cứa nát thịt da.

Khi anh gọi em từ bờ biển bên kia
báo tin người nghệ sĩ cô đơn vừa xuôi tay từ giã
đôi chân hoang mang đã băng qua đủ vòng
bao dung và nghiệt ngã
với trái tim rất đỗi khù khờ
với nụ cười hiền và vẻ ngây thơ
ôm tuổi đá buồn chờ cơn gió cuốn
thì anh và em cũng như bao nhiêu người khác
dù vẫn dằn vặt giữa mến yêu
lẫn giận hờn trách móc
chúng ta đã dành một phần không ít
tình cảm bùi ngùi thương tiếc một tài năng.

Em nhớ anh vẫn nói rất nhiều lần
những loài chim dữ dằn xấu xí
quạ ó kên kên
sẽ chẳng bao giờ cất được lên
những nốt nhạc tuyệt vời
cùng những chuỗi ca từ yêu thương
vô cùng xinh đẹp.

Nguyệt Thư


Ghi chú: những chữ in đậm là tựa và lời các ca khúc của Trịnh Công Sơn



nguồn: Văn Học
  Trịnh Công Sơn:
> bài hát
> bài viết
> hình ảnh
> phỏng vấn
> bút tích
> dòng thời gian

Những người mến mộ:
> những kỷ niệm
> bài viết
> tưởng niệm
> tin tức
> sách
> lưu bút

Khánh Ly


Phố Xưa


- 20 bài mới nhất



Một hình ảnh ngẫu nhiên:






Gia Sư: Gia Đình + Sinh Viên
 
Address: www.SuuTap.com/TrinhCongSon - Collection: Hoang Truc Ly - Design & script: Sony Ho